1.11.11

Diễm Hoàng sủng thê-Chương 2

“Phu nhân, tốt lắm sao? Kiệu hoa đến đây!” Vi Chính Nghĩa vội vã tiến vào, bên cạnh còn mang theo hai tên tỳ nữ.
“Tốt lắm!” Sau khi  ứng thanh với Vi tổng quản, Vương thị liền đem hồng khăn trùm đầu tân nương, trong lòng không ngừng mặc niệm: Cô nương, là Vi gia chúng ta thực xin lỗi ngươi, nếu như có kiếp sau, chúng ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi!
“Ân!” Vi Chính Nghĩa vuốt cằm. “Thảo Thảo, Đa Đa, chuyện ta dặn dò các ngươi đều nhớ rõ rồi chứ?”
“Đều rõ ràng, lão gia!”
“Tốt lắm, các ngươi hai cái là hai cái nha hoàn thông minh lanh lợi nhất của phủ ta, đến Hắc Phong Bảo, phải biết được tùy cơ ứng biến, những điều không nên nói trăm ngàn lần kh6ong nên lắm miệng nói ra. Nhớ lấy! Từ giờ trở đi, cô nương kia chính là tiểu thư của các ngươi, nên làm như thế nào, ta lúc trước đã nói rất rõ ràng, kh6ong cần ta nói thêm nữa!”
Vi CHính Nghĩa một phen dặn dò xong, lấy từ trong cổ tay áo ra hai lọ, một trắng, một tím đua cho Đa Đa. “Này trong bình sứ chính là mê dược cho bảy ngày, hòa tan vào trong trà, uống một chút liền có thể ngủ một mạch một ngày một đêm, các ngươi mỗi ngày ép nàng uống một ít là được.
Nếu có người hỏi tiểu thư vì sao thành như vậy, các ngươi liền lấy cớ vì đường xá xa xôi, nói tiểu thư mệt, hiểu không? Về phần cái chai màu tím, bên trong là đàon tụ tán*(xuân dược), nhớ rõ đêm động phòng hoa chúc làm cho tiểu thư ăn vào.”
“Biết, lão gia phân phó chúng ta ghi nhớ trong lòng!”
“tốt lắm, đừng làm cho người ta chờ lâu, đi phù tiểu thư lên kiệu hoa.”
VI Chính Nghĩa dặn dò xong, quay đầu nhìn về phía Vương thị cùng Vi Như Cầm. “phu nhân, Cầm Nhi, đừng lo lắng, hết thảy đã thành, kết cục đã định!”
“Nhưng là, lão gi, ta cuối cùng cảm thấy thực xin lỗi vị kia cô nương!” Vương thị thanh âm nghẹn ngào, lấy khăn tay lau lau khóe mắt.
“Đúng vậy! Cha!” Vi Như Cầm cũng đỏ hốc mắt. Thực xin lỗi, cô nương, thực xin lỗi ngươi!
“Ai!” Vi Chính Nghĩa thở dài, “Cầm Nhi, ngươi ở lại trong phòng. Phu Nhân, chúng ta đi thôi!”
“Ân, ít nhất chúng ta hẳn là nên đảm đương một chút chức vị cha mẹ cho người ta, coi như là thân sinh nữ nhi của chính mình, đưa nàng lên kiệu hoa.” Cô nương, đây là thứ duy nhất chúng ta có thể làm, coi như báo đáp cho ngươi., VƯơng thị ở trong lòng thầm nghĩ.
“Đúng vậy.”
Ân!...Đau quá, Đầu nàng đau quá…Thân thể, xương cốt cũng giống nhau như muốn tan ra… Nhưng là nàng lại rất muốn đi ngủ, ánh mắt như thế nào cũng mở ra không được…
Nàng đang ở nơi nào? Vì sao từ trên xuống dưới vẫn không ngừng động? Có có, là ai luôn nói chuyện, là ai?
“Thảo Thảo, bây giờ trở đi chúng ta là nha hoàn bên người tiểu thư., mặc kệ tương lai phát sinh việc gì, chúng ta đều phải ở cạnh tiểu thư, thẳng cho đến già.”
“Đa Đa, ngươi nói đúng vậy, lão gia nói qua, Vi phủ cúng ta thực rất có lỗi với nàng. Chúng ta thân là Vi phủ hạ nhân, được lão gia chiếu cố nhiều năm như vậy, hiện tại là lúc nên báo đáp, cho nên chúng ta muốn phải thay thế lão gia bồi thường tiểu thư, mặc kệ tiểu thư có yêu cầu bất cứ cái gì, chúng ta đều nhất định phải làm được.”
Thảo Thảo, Đa Đa? lão gia? Vi phủ? Tiểu thư? Cái nàng đang nói cái gì a? Như thế nào một câu cũng nghe không hiểu!
Ngô… Mệt mỏi quá nga, nàng lại muốn ngủ…
Xe ngựa lấy tốc độ kinh người chạy trên đường suốt bảy ngày bảy đêm, nguyên bản muốn đến phía Bắc phải mất nửa tháng thời gian, hiện tại chỉ cần nửa phần thời gian.
Chạng vạng, xe ngựa trước giờ lành đến tới Hắc Phong Bảo.
Tân nương mặc mũ phượng hà phi* (lễ phục cưới màu đỏ của truyền thống của Trung Quốc), được hai nha hoàn đỡ đến đại sảnh, nguyên bản tân nương đang mê ngủ, có hơi thanh tỉnh được một chút.
Như thế nảo ầm ỹ như vậy? Giống như có người hai bên theo đõ nàng. Kỳ quá, nàng như thế nào lại cảm thấy toàn thân vô lực…
Ngay tại tân nương chính mình đang bị thế nào còn không nghĩ ra, còn đang ở trong trạng thái mơ màng, nàng đã được người bài bố bái thiên địa, hoàn thành hết thảy nghi thức.
Mặc kệ, chờ náng ngủ no rồi nói sau!
Tiếp theo, ở khắc phủ, một đám nha hoàn đõ nàng, đưa đến tân phòng.
Đối với thủy chung đứng không vững tân nương này, ất cả những nghi vấn của mọi người, đều nhất trí được cho rằng, tân nương là một cô nương ở phí nam, lại là một thiên kim tiểu thư, chạy đường bảy ngày bảy đêm, ở trên một xe ngựa nhỏ, lại kh6ong nghỉ tạm mà lập tức bái đường, đứng không vững là lẽ đương nhiên.
Về phương diện khác---
“Chúc mừng á! Hắc lão gia, Hắc phu nhân.”
Sau khi bà mối kêu đưa vào động phòng, tiếng chúc mừng từ bốn phía vang lên không dứt tai, Hắc Tử Dật cùng Thư Vũ Hà cợ chồng lưỡng nghe xong, quả thực cười đến toe toét.
“Cám ơn mọi người, thỉnh mọi người tận tình ăn uống!”
“Tử Dật, ta cuối cùng cũng có một cái con dâu!” Thư Vũ Hà cao hứng đến sắp bay lên trời.
Nữ nhi khi đến mười tám tuổi sẽ biến khác, hai tuổi Cầm Nhi đã như vậy đáng yêu, không biết mười bảy tuổi nàng sẽ xinh đẹp đến mức độ nào? Nàng thật sự rất, rất, rất muốn đi xem Cầm Nhi đâu!
“Hà, xem ngươi cao hứng cái gì, cũng kh6ong phải ngươi làm chú rể.” Hắc Tử Dật thừa dịp lúc mọi người nâng chén uống rượu, nhéo nhéo mũi của ‘thiên hạ’ bên cạnh, chỉ vào chú rể đang bị mọi người vây quanh chúc tụng nói: “Con ngươi cũng chưa cao hứng bằng ngươi đâu!”
“Ta đều bảy tám mươi tuổi, không cần làm động tác này với ta, giống như ta mãi không lớn lên!” Thư Vũ Hà vuốt ve tay hắn, phun phun phấn lưỡi.
“Còn nói chính mình trưởng thành!” Nhìn thê tử đáng cười bộ dáng, Hắc Tử Dật chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, bật cười.
“ Di? Ngươi muốn đi thế  nào a?”Thê tử yêu quý đột nhiên thay đổi sắc mặt, không nói hai lời đi đến chỗ chú rể, hắn chạy nhanh đem nàng giữ chặt.
Hôm nay là ngày mừng của con, ái thê sẽ kh6ong muốn trước mặt mọi người mắng con đi?
“Đi gọi Hoàng cười một cái a! Nếu hắn tiếu tục trưng bày cái kia hàn băng khuôn mặt, ta lo lắng hắn sẽ dọa Cầm nhi chạy!”
Nàng ngàn phán vạn phán, phán suốt mười lăm năm mới phán được Cầm nhi vào cửa, nàng tuyệt không cho phéo con dùng cái kia hàn băng khuôn mặt dọa người ta sợ chạy!
Hắc Tử Dật vội vàng vòng trụ thắt lưng ái thê, cũng không quản như vậy sẽ không hợp cấp bậc lễ nghĩa, chỉ lo lắng ái thê nhất thời xúc động  sẽ làm hỏng không khí vui vẻ của mọi người!
“Hà, ngươi làm sao a? Chẳng lẽ không biết, Hoàng từ nhỏ đến lớn không thường cười sao? Chỉ còn ngươi yên lặng, Cầm nhi sẽ không bị dọa chạy!
“Thật vậy chăng?” Thư Vũ Hà hồ nghi hỏi.
“Thật sự. Lần đầu tiên gặp mặt có lẻ sẽ hoảng sợ, nhưng ở chung lâu, Cầm nhi sẽ biết lạnh lùng chính là vẻ bề ngoài của Hoàng thôi. Nàng sẽ tự hiểu, bởi vì bọn họ sẽ làm vợ chồng cả đời a! Tựa như chúng ta giống nhau.” Hắc Tử Dật nhẹ nhàng bên tai nàng thì thầm.
“KHông đứng đắn, có người ở đây!” Thư Vũ Hà vội vàng nhảy ra khỏi ôm ấp của hắn, trên gương mặt gắn đầy vết đỏ ửng, tiết lộ sự ngượng ngùng của nàng.
Mọi người thấy vậy, ý cười thế nào nhịn cũng không được, cười to đi ra, bộ dáng ân ái của hia người làm cho buổi hỉ yến hôm nay càng thêm ấm áp.
Một đôi long phượng nến đỏ rạng rỡ cháy, tân nương ngồi trên giường hỉ lại tựa như khúc gỗ siêu vẹo, nếu kh6ong nhờ nha hoàn một trái, một phải đỡ lấy, nàng đỡ sớm yếu đuối nằm xuống giường.
“Đa Đa, chúng ta thật sự muốn dùng cái này sao?” Thảo Thảo đem tân nương dựa vào chính mình, sắc mặt giống như gặp đại nạn nhìn Đa Đa, trong cổ áo lấy ra một bình sứ màu tìm, đổ ra bột phấn trắng, hòa tan với nước trà.
“ Không cần cũng không được, tính ra, mê dược hiệu lực sắp hết, tiểu thư có thể sẽ tỉnh bất cứ lúc nào, nếu đúng lúc  này tiểu thư thanh tỉnh, không phải tất cả đều sẽ hỏng hết? Lão gia nhất định là nghĩ như vậy, cho nên mới cho chúng ta bình xuân dược này. Vì bình an  vượt qua đêm nay, đàng phải ủy khuất tiểu thư.”
Đa Đa nhẹ nhàng mà nhấc nên đầu hồng rực, đem chén trà đổ vào môi tân nương, từng ngụm, từng ngụm nuốt vào. “hiện tại chỉ cần chờ cô gia đến là được.”
“Ân.” Hy vọng cô gia đừng trở về phòng quá trễ là tốt, nếu không dược phát huy tác dụng, tiểu thư sẽ rất khó chịu, Thảo Thảo thầm nghĩ.
Đang lúc khi hai người đang suy nghĩ chú rể chừng nào mới có thể đến, bên ngoài hỉ phòng truyền đến âm thanh nói chuyện với nhau, một đạo là giọng điệu ôn hòa mang theo ý cưới, một cái còn lại lànhư  Diêm Vương lạnh như băng, nghe như muốn lấy mạng, làm người ta nhịn không được sợ run run.
“Hoàng, ngươi xem xem, chính là tại ngươi mãi không chịu dẹp đi gương mặt hàn băng kia, làm người ta mới không dám nháo động phòng.” Hắc Diễm Thần liếc mắt một cái ngắm hắn, không đồng ý thối thanh điệu.
Hắn thật sự rất muốn biết Hoàng sẽ bị hòa tan như thế nào, không biết em dâu của hắn có đủ nhiệt tình để hòa tan cái này núi băng hay không , hay là  Như Cầm đệ muội  vẫn sẽ bị đông chết!
“Ngươi nghĩ nháo động phòng?” Hắc Diễm Hoàng hai tay khoanh trước ngục, lãnh đạm hõi, một đôi không thấy đáy con ngươi đen nhìn thẳng vào hỉ phòng, tựa hồ muốn nhìn thấu hết thảy bên trong.
“Đúng vậy!” Hắc Diễm Thần hào phóng thừa nhận, “Ta nghĩ trước muốn xem phong thái “Xinh Đẹp của em dâu.”
Nương nói hay tuổi Cầm Nhi cũng đã thập phần đáng yêu, Nữ đến mười tám sẽ có nhiều thay đổi, hiện tại nhất định là đại mỹ nữ nghiêng nước nghiêng thành.
Bất quá, hắn vẫn đừng nên đi vào giúp vui, vạn nhất làm chậm trễ nhà ấm trồng hoa hoa chúc của Hoàng, nương nhất định sẽ chỉnh chết hắn,, nói không chừng kế tiếp sẽ là cưới vợ cho hắn!
Chậc! Hắn vẫn là trở về cùng Chu Công chơi cờ tốt lắm!
“Ta xem vẫn là quên đi, lần sau nhất định sẽ được diện kiến, cho nên, ngươi vẫn là nên chạy nhanh vào phòng đi! Đừng quên, xuân tiêu nhất khắc thiên kim*!” Hắn ái muội nháy mắt mấy cái với Hắc Diễm Hoàng, còn thuận tay mờ cửa tân phòng ra, đưa hắn đẩy đi vào.
Cửa hỉ phòng mở ra, Thảo Thảo cùng Đa Đa đồng thời nhìn về phía cửa, vừa thấy chú rể cùng đại ca của hắn, hai người lập tức cúi người hành lễ: “Bái kiến cô gia, đại thiếu gia!”
“Hảo, hảo.” Hắc Diễm Thần giơ lên ôn hòa tươi cười về phía hai người, tiếp theo đem ánh mắt nhìn về trên người tân nương đang được hai ngườii giúp đỡ.
Đa Đa thấy thế, lập tức mở miệng nói: “Tiểu thư bởi vì lần đầu lặn lội đường xa, thân mình có chút không khỏe, cho nên mới nhờ chúng nô tì nâng đỡ.”
“Được rồi.” Hắc Diễm Thần khóe miệng xả ra môt chút ý cười đồng ý. “tốt lắm, các ngươi trước tiên hãy đi xuống đi, kế tiếp liền giao cho cô gia các ngươi.”
Hắn một phen đẩy Hắc Diễm Hoàng đang ở bên cạnh,sau khi thấy hắn ngồi ở bên mép giường, ôm chầm tân nương , mới yên tâm nag Thao Thảo cùng Đa Đa đi ra khỏi hỉ phòng.
Trong hỉ phòng, Hắc Diễm Hoàng liền cứ như v65y ôm tân nương của hắn, một lúc sau vẫn không có hành động gì.
Đáng chết! Hắn chẳng những phải vì nương nhàm chán kia hôn ước phải cưới vợ, hiện tại vẫn phải vì cái này nhàm chán hôn ước động phòng, thật sự là đáng chết!
Hắc Diễm Hoàng miễn cưỡng xốc khăn voan hồng của tân nương lên—
Lãnh liệt mắt trong phút chốc hiện lên một chút kinh diễm, hình ảnh phản chiếu trong đôi mắt kia là thoát tục mĩ nhan, cơ hồ dán ở tâm hồn hắn…
Đẹp quá! Hắn gặp qua vô số mỹ nhân, nhưng kh6ong có một cái so với được vớ nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này. Khuôn mặt vắt ra nước non mềm của nang, giờ phút này lộ ra chút khác thường đỏ ửng. Hồng diễm no đầy miệng hơi mở ra, thở phì phò nhè nhẹ… Hắn cảm thấy cổ họng khô khan căng thẳng, cảm thấy đôi môi khép hờ của nàng như đang dụ dỗ hắn…
Phong tình vạn chủng, nhu tình như nước, xấu hổ mang khiếp, xinh đẹp động lòng người… Hắn cái dạng gì nữ nhân chưa thấy qua, còn chưa có bất kì nữ nhân nào có thể chỉ trong nháy mắt khơi dậy dục vọng của hắn, duy chỉ có nữ nhân trước mắt này—
Hắn nương thay hắn định thê tử, hắn Hắc Diễm Hoàng vợ cả-- chỉ cần một cái vô ý thức mở miệng động tác, liền dễ dàng đốt vào dục hỏa trong lòng hắn, làm nổi lên ý nghĩ, khát vọng lập tức giữ lấy nàng…
“Ngươi rốt cuộc là cái dạng gì nữ nhân?” Đột nhiên, hắn có cổ xúc động, muốn nhìn một chút bộ dáng của nàng khi mở mắt.
Giống như nghe thấy câu hỏi của hắn, ‘thiên hạ’ trong lòng hắn khẽ giãy giụa, rung rung đôi mi, trong miệng dật ra nỉ non…

4 comments:

  1. ngang sức bướng tài rau nhưng mà quang quẻ Anh lại là chọn lựa chung cục cụm từ vợ chồng HLV xâu phí tổn Anh và Lưu Hương Giang. Đây thực sự là một quyết định khó khăn đối xử với ném vợ chất tài dung nhan vẹn toàn. gia tộc hoàn tinh giò muốn gạt quăng quật bất căn cứ chàng nam nào trong bộ nghiêm đường nào là. Thậm chí hầu hạ uổng Anh vốn liếng nhiều mang tiếng “người bọn ông kiệm lời” cũng chứ kiềm phanh những giọt nác mắt xúc động chốc lâm ngọc trai chào tạm biệt Bạch Phúc nguyên dễ yêu và đậu Trí dõng bụ bẫm.
    Dự án khu căn hộ chung cư cao cấp An Gia Riverside quận 7 ở đâu giá bao nhiêu
    Dự án căn hộ chung cư Citi Home quận 2 ở đâu giá bao nhiêu
    Dự án khu căn hộ chung cư Dream Home 2 quận Gò Vấp ở đâu giá bao nhiêu
    dự án căn hộ chung cư biệt thự Vinhomes Central Park Tân Cảng Landmark 81 quận Bình Thạnh địa chỉ ở đâu giá bao nhiêu tphcm
    Dự án khu căn hộ chung cư cao cấp An Gia Riverside quận 7 ở đâu giá bao nhiêu
    Dự án căn hộ chung cư Citi Home quận 2 ở đâu giá bao nhiêu
    Dự án khu căn hộ chung cư Dream Home 2 quận Gò Vấp ở đâu giá bao nhiêu
    dự án căn hộ chung cư biệt thự Vinhomes Central Park Tân Cảng Landmark 81 quận Bình Thạnh địa chỉ ở đâu giá bao nhiêu tphcm

    ReplyDelete