13.10.11

Tổng tài thực nguy hiểm-Chương 1.3



 Chương 1 Phần 3.
-Mạt Nhĩ, lúc nãy vui quá mình quên mất, bác trai thế nào?
Hãn Y chợt nhớ đến việc của bác trai, vừa thắt dây an toàn vừa hỏi.
-Ba mình tạm thời không sao, bác sĩ nói đã không còn gì đáng ngại. Tịnh dưỡng vài tháng sẽ khỏe nên mẹ vội bảo mình bay về đây với Hãn Ân, sợ anh ấy lo lắng.
Nghe Mạt Nhĩ thật thà nói, sắc mặt của Hãn Y càng tái nhợt. Cô biết Mạt Nhĩ và anh trai cô kết giao được hơn nửa năm, là mối tình khá sâu sắc của Mạt Nhĩ nên Mạt Nhĩ rất quí trọng anh cô. Thế nhưng, anh cô bây giờ…
-Mạt Nhĩ à, từ bây giờ cho đến ngày mai, cậu cố gắng bình tâm, đừng để chính mình quá xúc động. Cho dù biết bất kì việc gì cũng phải nói cho mình. Không nên để trong lòng, được không?
Hãn Y úp mở dặn dò hội làm cho Mạt Nhĩ không hiểu, nhưng cô cũng gật đầu cho bạn yên tâm
-Hảo!
-Được rồi, một chút nữa là tới Minh Minh Ký. Không được giành ăn với mình.
-Mình không bao giờ giành ăn với cậu.
Mạt Nhĩ đỏ mặt nói
-Không phải lần nào sườn trong bát của mình lúc nào cũng biến mất khi mình không để ý sao?
-Mình chỉ ăn cho đỡ phí thôi.
-Nhưng lúc đó mình chưa ăn xong, sao gọi là đỡ phí?
-Nhưng mình thấy cậu đã buông đũa, đã vậy còn liếc mắt nói chuyện với mất suất ca ca bên bàn kế, nên mình nghĩ là cậu ăn xong rồi
Hãn Y vốn định lờ đi ý nghĩ của Mạt Nhĩ về chuyện anh cô, định chọc ghẹo Mạt Nhĩ một chút. Bâu giờ mới biết gậy ông đập lưng ông là như thế nào.

No comments:

Post a Comment