13.10.11

Tổng tài thực nguy hiểm-Chương 2.1



Chương 2, phần 1.
-Chuyện hợp đồng hợp tác với Hồng Kì tập đoàn tôi đã gửi Ngô thư kí chuyển đến bộ phận của ông rồi, trên đó có vài chỗ sai, khẩn cấp sửa lại rồi đem đến phòng của tôi.
Giọng nam trầm lạnh lùng vang lên trong không khí nguy hiểm của CEO phòng. Điện thoại vừa gác, mọi thứ trở về quỹ đạo im lặng.
Cộc, Cộc, Cộc
-Vào đi!
-Lão đại, chuyện khẩn cấp, vô cùng khẩn cấp!
Một nam nhân gương mặt anh tuấn đá văng CEO phòng môn, hớt hải phóng đến trước bàn làm việc của Hắc Lĩnh Ngôn.
Hai hàng mày uy nghiêm nhíu chặt lại, gương mặt suất ngất trời hiện rõ vẻ phẫn nộ, Hắc Lĩnh Ngôn nheo nheo mắt tối sầm mặt gầm giọng nói.
-Ngỗ Phi, cậu tốt nhất nghĩ khẩn cấp chuyện đó là thật phun ra, không thì lăn ngay ra ngoài cho tôi.
NGỗ Phi ngay lập tức thắng lại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cậu biết [vô lễ] đá văng CEO môn có thể bị Lĩnh Ngôn một phát bóp chết, nếu cậu không phải bạn tốt của hắn, thì hôm nay chưa chắc cậu được thấy mặt mẹ cha.
Nhưng thật sự, chuyện này không nhanh nhanh thông báo cho Lĩnh Ngôn, cậu cũng sẽ bị bóp chết.>O<
-Lão… lão đại, ngày mai, Hãn tổng của Hãn Thị tập đoàn kết hôn với kiều nữ  Mễ Linh Linh. Thiếp mời đã được gửi đến.
Ngỗ Phi cung kính dung hai tay đưa thiếp mời cho Lĩnh Ngôn.
Lĩnh Ngôn mắt híp lại gần như thẳng một đường, mặt càng ngày càng đen, phẫn nộ cháy bừng bừng làm cho Ngỗ Phi đứng trước mặt lãnh một trận run rẩy.
-Ngỗ Phi, cậu càng ngày càng đáng chết, Hãn tổng kết hôn chỉ cần gửi thiếp lên đây, thái độ khoa trương của cậu thật khiến tôi ngứa mắt.
-Khoan, khoan, Lĩnh Ngôn, cậu khoan hãy nổi giận, bình tĩnh để tôi nói hết.
Ngỗ Phi nuốt nước miếng một cái, ngẩn đầu vô tội chờ phán xét của Lĩnh Ngôn.
-Nói đi
-Tôi vừa biết được, của cậu bảo bối Lãnh tiểu thư đã kết giao với Hãn Ân được gần nửa năm, cảm tình rất tốt. Cậu cũng biết, tháng trước Lãnh tiểu thư đi Anh Quốc vì bệnh của Lãnh lão gia, bây giờ vừa trở về, hẳn kia động trời tin tức vẫn chưa biết.
Ngỗ Phi lấy tốc độ nhanh nhất thông báo cho Lĩnh Ngôn. Ngay sau đó lập tức lùi đại tam bước, tránh xa khỏi nguy hiểm nhân trước mặt.
Lĩnh Ngôn vừa nghe xong tin tức này, cả người cứng đờ, trước mặt như có một khoảng tối, lửa giận bùng lên như thiêu đốt lí trí của hắn. Một cỗ vừa đau thắt vừa khó chịu không biết ở đâu dâng lên làm cho hắn càng thêm giận dữ. Hai tay nằm chặt thành quyền, vỏ của cây bút bi trong tay hắn cũng vặn vẹo rồi tách một tiếng vỡ ra.
Ngỗ Phi một giọt rồi một giọt mồ hôi lạnh rớt xuống. Cố gắng không tưởng tượng ra việc cái cổ quý giá của mình là cây bút đáng thương kia.
Lĩnh Ngôn sau một hồi chèn ép tình cảm, cuối cùng âm trầm hỏi.
-Nếu cậu không muốn bị như cây bút này thì nhanh khai ra, Nhĩ Nhĩ đang ở đâu?
Ngỗ Phi thầm than thân trách phận tại sao kết giao với một tên đáng sợ thế này.
Cái này là đe dọa, không phải hỏi. Là đe dọa nha!
-Lão bà mình nói, đang ở cùng Lãnh tiểu thư ở Minh Minh Ký.

No comments:

Post a Comment